nếu bố tôi có bảo hiểm nhân thọ

Nếu Cha tôi có bảo hiểm nhân thọ…

Khi mẹ nói rằng trông tôi giống cha tôi, tôi chợt nhận ra rằng đó là thứ duy nhất mà ông đã để lại… Cha tôi qua đời trong vụ tai nạn giao thông khi ông đang trên đường trở về nhà, hôm đó mưa to và tài xế chiếc xe tải đã không làm chủ được tay lái…

Vào ngày ông qua đời, mẹ tôi nhận được cuộc gọi từ số máy lạ… Mẹ gục xuống khi chúng tôi đang chuẩn bị bữa cơm tối. Mẹ không nói gì, cho dù tôi cứ cố gắng hỏi mẹ…

Cuối cùng…mẹ khóc, rồi mẹ nói cho tôi biết chuyện gì xảy ra…

Đột nhiên tôi cảm thấy thế giới của mình bị đảo ngược lại. Mười hai năm có cha là mười hai năm tôi được sống trọn vẹn niềm vui của 1 đứa trẻ…

Từ khoảnh khắc đó, tôi biết rằng cuộc sống của tôi – đứa trẻ 12 tuổi sẽ không còn êm đềm nữa.

Cha tôi 40 tuổi khi ông mất và gia đình tôi chưa bao giờ tưởng tượng ra ông sẽ ra đi sớm như vậy.

Vào thời điểm đó, ông sở hữu cửa hàng Thiết bị điện nước, ông đang phải trả khoản nợ thế chấp hàng tháng cho căn nhà & nuôi một gia đình.

Ngay từ đầu cha mẹ đã cảm thấy việc lên kế hoạch cho những rủi ro là cần thiết, nhưng cái chết của cha tôi đột ngột quá, thậm chí cha mẹ tôi còn định vài năm nữa mới lên kế hoạch cho việc này…

…(vài tháng sau)…

Điều gì tới cũng đã tới, mẹ không kham được việc trả nợ mỗi tháng cho ngân hàng… Ngôi nhà của chúng tôi đã bị Phát mại Tài sản, chúng tôi phải rời thành phố để trở về quê. Ông bà ngoại đã quá già để có thể dạy dỗ hay lo lắng cho tôi và em gái.

  • Về mặt tinh thần, chúng tôi đã rất cố gắng vượt qua và chấp nhận sự thật không may này.
  • Về mặt tài chính, cái chết của cha tôi vẫn ám ảnh chúng tôi suốt 12 năm sau đó. Sau khi học xong trung học, tôi thi đỗ trường Đại học Bách Khoa, nhưng tôi đã không nhập học vì kinh tế gia đình không ổn định.

Trở về quê, mẹ đi làm ở khu công nghiệp gần nhà, lương chỉ đủ ăn. Có những đêm mẹ vất vả phải làm tăng ca cũng chỉ là để giữ mái nhà trên đầuthức ăn trong dạ dày của chúng tôi.

Tôi quyết định đi làm, tôi bắt đầu 1 công việc Full time ở Quầy lễ tân trong 1 khách sạn. Tôi nhanh chóng nhận ra rất khó để mình có thể thăng tiến nếu không có bằng đại học, vì vậy tôi quyết tâm phải được học đại học.

Tôi đã nhận 1 khoản hỗ trợ vay cho gia đình nghèo để đi học và tìm công việc làm thêm ngoài giờ. Vừa đi làm, vừa đi học. Có những lúc tôi cảm thấy kiệt sức nhưng lại phải cố gắng…để làm điểm tựa cho đứa em gái!

Cũng may: Em gái biết mẹ, biết anh vất vả nên cũng rất chăm học. Khi tôi bằng tuổi nó, bố tôi chiều chuộng tôi hết mức…

Ước gì bố còn sống!

(…thời gian trôi qua…)

Ra trường, tôi may mắn ứng tuyển vào công ty Nhật Bản chuyên ngành Cơ khí. Công việc bận rộn nhưng cách làm việc khoa học của người Nhật làm tôi cảm thấy hứng thú và muốn cống hiến nhiều hơn cho công ty…

(Một thời gian, tôi ổn định được phần nào kinh tế bản thân và cũng đến lúc cần cho mình 1 tổ ấm, 1 hậu phương vững chắc…)

Tôi lấy vợ năm 32 tuổi, sau khi lo xong cho đứa em gái tốt nghiệp đại học. Đến lúc nó phải tự thân vận động rồi!

(Lại kể về mẹ, tôi đã đón mẹ lên ở chung với 2 anh em, một ngôi nhà thuê ở ngoại thành. Sau khi lấy vợ, 2 vợ chồng sống ở 1 phòng, mẹ và em gái sống trong phòng còn lại).

35 tuổi. Tôi vẫn chưa có đủ tiền để mua 1 căn nhà riêng cho mình… Chúng tôi vẫn ở nhà thuê. Chi phí mỗi ngày 1 tăng, thu nhập của tôi chưa đủ dư giả để nghĩ tới việc mua nhà.

Nhưng tôi nghĩ, lý do lớn nhất là “Tôi vẫn bị ám ảnh” bởi câu chuyện của cha, câu chuyện của gia đình tôi hồi đó… Tôi sợ mọi thứ lại diễn ra như thế…

Là 1 trong số những nhân viên lâu năm trong công ty nên tôi thường được sếp người Nhật triệu tập để hỏi han tình hình công ty, cũng như nhờ tôi đưa ra những ý kiến cá nhân…

Lần này lại khác, sếp biết tôi mới lập gia đình nên nói rằng tôi nên mua bảo hiểm nhân thọ cho bản thân: để bảo vệ tài chính cho các thành viên trong gia đình; để bảo vệ các tài sản thế chấp nếu có…

Người Nhật, họ giác ngộ bảo hiểm rất cao. Ngược lại với chúng ta – trong đó có cả chính tôi. Tôi tưởng rằng tôi đã biết về bảo hiểm, nhưng nghe ông sếp nói – tôi chả biết gì cả.

TÔI CHỢT NHẬN RA…

  • Nếu cha tôi có bảo hiểm nhân thọ, chúng tôi đã có thể giữ lại căn nhà của mình, thay vì tới bây giờ vẫn phải thuê nhà.
  • Nếu cha tôi có bảo hiểm nhân thọ, tôi đã không phải bỏ học giữa chừng, tôi có thể đã thành công hơn rất nhiều.
  • Nếu cha tôi có bảo hiểm nhân thọ, mẹ tôi đã không phải làm tăng ca để kiếm thêm tiền nuôi 2 anh em. Lưng mẹ sẽ không đau như bây giờ.
  • Nếu cha tôi có bảo hiểm nhân thọ,…

Quy luật của muôn đời: SINH CÓ HẠN – TỬ BẤT KỲ.

Không ai biết được KHI NÀO CHÚNG TA CHẾT?

Nhưng CHẮC CHẮN: Ai cũng muốn người thân yêu sẽ tiếp tục SỐNG MẠNH MẼ, NO ĐỦ ngay cả khi ta đã về thế giới bên kia.

=> BẢO HIỂM NHÂN THỌ LÀ MINH CHỨNG DUY NHẤT THỂ HIỆN TÌNH YÊU CỦA BẠN VỚI GIA ĐÌNH. HÃY DŨNG CẢM TÌM HIỂU ĐỂ “KHÔNG BAO GIỜ HỐI TIẾC”!

P/s: Câu chuyện không của riêng ai.

Nguyễn Thành Trung

CEO Suthatbaohiem.com

Vui lòng ghi rõ nguồn https://suthatbaohiem khi Copy lại bài viết. Chân thành cảm ơn!

0 0 votes
Đánh giá bài viết
Subscribe
Thông báo
guest

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

1 Bình luận
cũ nhất
mới nhất Nhiều like nhất!
Inline Feedbacks
Xem tất cả bình luận
ngan_fn752
ngan_fn752
5 năm trước đó

Cảm ơn Trung vì những bài viết rất hay và ý nghĩa!

Giỏ hàng
1
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x
Lên đầu trang